'' DOI LA VO THUONG SU SONG VA CAI CHET CHI CACH NHAU MOT HOI THO" "SU SONG LUON BAT DAU TU CAI CHET" NHUNG DONG SONG TROI DI CHANG TRO LAI BAO GIO

Thứ Sáu, 24 tháng 12, 2010

'' DOI LA VO THUONG SU SONG VA CAI CHET CHI CACH NHAU MOT HOI THO"
"SU SONG LUON BAT DAU TU CAI CHET"
NHUNG DONG SONG TROI DI CHANG TRO LAI BAO GIO
DAY LA MOT SO CAU TRONG MUC TINH YEU -LOI SONG CUA BAO TUOI TRE NGAY 07/11/2009
CUA MOT NGUOI ME KHUYEN CON KHI CON DAU KHO VI MOT NGUOI MBAN THAN VUA MOI RA DI,TUI RAT XUC DONG VOI BAI VIET NAY .CUOC SONG LA GI NHI,NHU TRONG CUON"' BAI GIANG CUOI CUNG'',CUOC SONG LA NIEM VUI HANH PHUC DO LA MUC DICH SONG DAU BIET RANG TRONG CUOC SONG UON CO VUI CO BUON NHUNG CAI CHUNG TA PHAI HUONG DEN VAN MAI LA VUI VFE HANH PHUC,DUNG DOI LA VO THUONG ,DOI KHI NO THAT PHU DU ,THAT KHO MA HIEU .NHUNG HAY HANH PHUC VI CAC BAN DC SINH RA TREN THE GIOI NAY !DC SONG !THOI GIAN KO NHIEU NHU TOI TUONG ,TOI PHAI VE RUI ,THAT TIEC CON NHIEU NDIEU TUI MUON NOI VOI CAC BAN ,HEN GAP LAI
TT - Mẹ biết con rất bàng hoàng và hụt hẫng khi mất đi người bạn thân nhất của con. Làm sao ngờ được phải không con? Mới ngày hôm qua còn nói cười rộn rã, chiều nay mãi mãi đi xa.

Cảm giác mất đi người thân thật khó chịu, tim đau quặn thắt, đầu óc choáng váng quay cuồng. Mẹ biết bởi lẽ mẹ cũng đã từng mất mẹ, người mà bây giờ mẹ có lặn lội đi khắp thế gian này cũng không bao giờ tìm gặp được. Ngoại mất, mẹ như người mất hồn, cảm giác chới với, lẻ loi, tiếc thương và hối hận ngập tràn. Mẹ chợt nhận ra mình quá vô tâm, cứ ngày này, tháng nọ, năm kia quay cuồng với công việc, chồng con, chưa kịp báo hiếu cho ngoại một ngày trọn vẹn.
Mẹ có đủ lý do thật thuyết phục để không về quê thăm ngoại: còn trẻ thì phấn đấu để lo tương lai; lấy chồng, có thai thì thai nghén không thể ngồi xe được; sinh xong thì con còn bé quá ngại đường xa; con lớn hơn một chút thì phải lo cho đi học... Vì vậy, việc ngoại lụi hụi lên thăm con cháu, với mẹ lúc ấy là lẽ đương nhiên.
Ngoại lên thăm mang theo bao nhiêu là trái cây, rau củ vườn nhà, củ gừng, mấy trái ớt hiểm... đủ để cả nhà ta một tuần không cần tới chợ. Đường xa, ngoại “nhường” luôn ghế ngồi cho thực phẩm. Vậy mà mẹ nỡ vô tâm: “Lần sau má nhớ mang lên nữa nha…”.
Ngoại mất, mẹ ngộ ra được nhiều điều con ạ. Đời là vô thường, sự sống và cái chết chỉ cách nhau một hơi thở. Hít vào, thở ra là ta còn sống; không hít vào, không thở ra vậy là ta đã đi xa. Ấy vậy mà có những lúc mẹ bận rộn đến không kịp... thở, để giờ đây nhớ ngoại khôn nguôi.
“Sự sống luôn bắt đầu từ cái chết”. Đừng ngồi đó vật vã khóc thương bạn nữa, con hãy vững chãi đến bên an ủi bố mẹ bạn ấy, họ đang rất cần con. Bạn con sẽ rất biết ơn con về điều đó.
“Những dòng sông trôi đi chẳng trở lại bao giờ”. Hãy trân quý những giây phút hiện tại con nhé, hãy thương yêu và chia sẻ tình thương với mọi người. Làm ngay bây giờ thôi con ạ, đừng bao giờ đợi đến ngày mai, bởi lẽ ngày mai đó có khi sẽ là mãi mãi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét